Hôm nay,Anh tổ Chức lễ Giỗ Đức Quang Trung Hoàng Đế thật thành Công.Có Các Ca sĩ Ca rất hay và sinh động;Lại có đủ thân hào Nhân Sĩ;ban Tế Tụng thật Uy nghiêm do Cá sĩ quan Thủ Đức
Tế lễ;Các Cháu có màn vũ thật tuyệt vời và kinh Nghiệm Chuyên nghiệp,không kể đến công của nội tướng bên anh là Chị nhà luôn sát cánh bên anh giúp đỡ.Về màn đóng Vua Quang Trung
cũng rất thành công,ngoài phần võ thuật đặc sắc,chuyên nghiệp cao cấp,anh còn luôn thể hiện thành công phong thái uy nghi của ngài,không hổ danh con dân yêu dấu của đất Việt,đúng
là đáng khen tặng.
Các ngâm vịnh thơ văn của Sĩ Phượng Cũng đặc sắc lắm;và mời được anh Đại diện ở Montreal thật trang trọng ;tổ chức việc lớn thật khó khăn như vậy tài ba lắm .
Trong thôn xóm đó âm thanh thình thịch,
Nhà nông phu giã gạo tản cư về.
Xuân Tiết đầu ai đã héo hắt tê !
Tiếng ru hời võng đưa kêu kẽo kẹt.
*
Ngày thê lương giặc đến càng sau trước
Người bỏ chạy sao không kịp nhanh bước
Đã lạnh lùng rùng rợn súng nổ vang!
Trong khoé mắt dân gian tràn lệ ướt!
*
Những chặng đường đầy ắp cảnh thương tang
Thôn xóm ấy muôn ngàn tia nắng chói
Rọi đường về đau nhói cỗ nhung yên
Thôi quá muộn đôi khi ta lỡ nói…!
*
Kéo lê về hờn tủi của thời qua
Những trẻ thơ quặc què lâm bệnh tật!
Bóng tối kia trùm lên bao cảnh vật
Tiếng chày khuya vọng lại mãi tâm ta!
Sơn Triều qui hiệp lưu phân
Lữ khách viễn du biệt cố nhân
Tuy Phước thiên niên phong vũ thuận
Phú Phong địa tích ký phương lân
Anh hùng bỉ vận cổ kim lịch
Nữ thục truyền danh hoà kỷ quân
Mỹ tửu chung bôi đồng tâm lực
Bá niên dư hậu thụ công ân !
QUÊN
Quên đi những thứ không cần quên
Nhớ chi những chuyện không cần nhớ
Quên bẵng thời gian ở học đường
Bài vở học thi ôn tới tấp
Thế mà sao cứ lại quên thường
Mấy lúc tản cư thời chinh chiến
Em về dựng lại mối tình quê
Vạt tóc bồng trong cơn gió lộng
Áo trắng trường xưa tôi nhớ tê
Nắng tạt chiều quê anh thấy mát
Bỡi vì em cứ nón che nghiêng!
Có thế mà sao tôi chẳng quê !!!
Cuộc đời người có rất nhiều kỷ niệm, qua đi năm tháng mà mãi nhớ mãi thương! Cũng như quê ta có nhiều cái mến yêu khó quên. Nhạc sĩ Trịnh Hưng đã sáng tác một nhạc phẩm để đời- Rất sống động, mộc mạc sinh hoạt của miền quê nước Việt ở thế kỷ trước..
TÔI YÊU QUÊ TÔI
Tôi yêu quê tôi yêu lũy tre dài đẹp xinh
Yêu con sông xanh dâng cát hoe vàng bên đình
Yêu trăng buông lơi trên má cô nàng dệt tơ
Và yêu cánh đồng vời xa, ngàn tay đang dựng mùa hoa.
Tôi yêu đơn sơ qua mái tranh nghèo mẹ quê
Yêu duyên nên thơ trong tiếng khoan hò ước thề
Yêu con đê xưa đưa lối qua chợ làng quê
Và yêu mấy nhịp cầu tre là đây em chờ anh về.
Kìa cùng đùa chơi trẻ thơ ca hát say đời
Dù nghèo mà vui hởi ai không hé môi cười
Mưa nắng ơn trời luống cày thắm đẹp lúa ngời
Xóm làng đón mùa chiêm mới
Ấm no ấp ủ lòng tôi
Tôi yêu quê tôi yêu mãi bây giờ còn yêu
Yêu chim bay qua mang đến tin mừng thái hoà
Yêu anh yêu em yêu nước yêu trời gần xa
Và yêu mối tình nở hoa…ngàn năm … không hề phai nhoà.
Ngẫm đời thế sự bon chen đa
Tinh chuyện Âu Cơ mẫu hệ ca
Sương sớm sơn đầu mẹ nhuốm tóc
Gió trưa hải giác cha vờn mây
Mưa chiều nước lũ cùng nhau lội
Nắng mới trời Xuân ai nhớ ra?
Thôi nhé đừng va lòng tớ nữa
Bâng khuâng trần cảnh tạm phôi pha!
Phan Nam
Vancouver March.2015
Kính Anh
Hôm nay,Anh tổ Chức lễ Giỗ Đức Quang Trung Hoàng Đế thật thành Công.Có Các Ca sĩ Ca rất hay và sinh động;Lại có đủ thân hào Nhân Sĩ;ban Tế Tụng thật Uy nghiêm do Cá sĩ quan Thủ Đức
Tế lễ;Các Cháu có màn vũ thật tuyệt vời và kinh Nghiệm Chuyên nghiệp,không kể đến công của nội tướng bên anh là Chị nhà luôn sát cánh bên anh giúp đỡ.Về màn đóng Vua Quang Trung
cũng rất thành công,ngoài phần võ thuật đặc sắc,chuyên nghiệp cao cấp,anh còn luôn thể hiện thành công phong thái uy nghi của ngài,không hổ danh con dân yêu dấu của đất Việt,đúng
là đáng khen tặng.
Các ngâm vịnh thơ văn của Sĩ Phượng Cũng đặc sắc lắm;và mời được anh Đại diện ở Montreal thật trang trọng ;tổ chức việc lớn thật khó khăn như vậy tài ba lắm .
Tăng Hoa
TIẾNG CHÀY KHUYA!
Trong thôn xóm đó âm thanh thình thịch,
Nhà nông phu giã gạo tản cư về.
Xuân Tiết đầu ai đã héo hắt tê !
Tiếng ru hời võng đưa kêu kẽo kẹt.
*
Ngày thê lương giặc đến càng sau trước
Người bỏ chạy sao không kịp nhanh bước
Đã lạnh lùng rùng rợn súng nổ vang!
Trong khoé mắt dân gian tràn lệ ướt!
*
Những chặng đường đầy ắp cảnh thương tang
Thôn xóm ấy muôn ngàn tia nắng chói
Rọi đường về đau nhói cỗ nhung yên
Thôi quá muộn đôi khi ta lỡ nói…!
*
Kéo lê về hờn tủi của thời qua
Những trẻ thơ quặc què lâm bệnh tật!
Bóng tối kia trùm lên bao cảnh vật
Tiếng chày khuya vọng lại mãi tâm ta!
Phan Nam ( Nhớ lại 1953 ).
Ý THU – Thơ Phan Siêu
Sơn Triều qui hiệp lưu phân
Lữ khách viễn du biệt cố nhân
Tuy Phước thiên niên phong vũ thuận
Phú Phong địa tích ký phương lân
Anh hùng bỉ vận cổ kim lịch
Nữ thục truyền danh hoà kỷ quân
Mỹ tửu chung bôi đồng tâm lực
Bá niên dư hậu thụ công ân !
Đính Chính: Bài Ý Thu.
Sơn Triều qui hiệp trùng lưu phân
Chữ NIỆM & NIỆP:
Niệm còn đất lú rễ thôi
Niệp còn chữ đó ai thời không quên!
Niệm còn đất cắm cọc sanh
Nghìn năm đứng vững ai tranh làm gi!
TÔ MÌ !
Mì này ai nỡ bỏ đi
Thuận buồm xuôi gió một khi tung hoành
Giang san mấy nẻo còn xinh
Lụa là tơ kết chuyện tình năm xưa!
PN
QUÊN
Quên đi những thứ không cần quên
Nhớ chi những chuyện không cần nhớ
Quên bẵng thời gian ở học đường
Bài vở học thi ôn tới tấp
Thế mà sao cứ lại quên thường
Mấy lúc tản cư thời chinh chiến
Em về dựng lại mối tình quê
Vạt tóc bồng trong cơn gió lộng
Áo trắng trường xưa tôi nhớ tê
Nắng tạt chiều quê anh thấy mát
Bỡi vì em cứ nón che nghiêng!
Có thế mà sao tôi chẳng quê !!!
Cuộc đời người có rất nhiều kỷ niệm, qua đi năm tháng mà mãi nhớ mãi thương! Cũng như quê ta có nhiều cái mến yêu khó quên. Nhạc sĩ Trịnh Hưng đã sáng tác một nhạc phẩm để đời- Rất sống động, mộc mạc sinh hoạt của miền quê nước Việt ở thế kỷ trước..
TÔI YÊU QUÊ TÔI
Tôi yêu quê tôi yêu lũy tre dài đẹp xinh
Yêu con sông xanh dâng cát hoe vàng bên đình
Yêu trăng buông lơi trên má cô nàng dệt tơ
Và yêu cánh đồng vời xa, ngàn tay đang dựng mùa hoa.
Tôi yêu đơn sơ qua mái tranh nghèo mẹ quê
Yêu duyên nên thơ trong tiếng khoan hò ước thề
Yêu con đê xưa đưa lối qua chợ làng quê
Và yêu mấy nhịp cầu tre là đây em chờ anh về.
Kìa cùng đùa chơi trẻ thơ ca hát say đời
Dù nghèo mà vui hởi ai không hé môi cười
Mưa nắng ơn trời luống cày thắm đẹp lúa ngời
Xóm làng đón mùa chiêm mới
Ấm no ấp ủ lòng tôi
Tôi yêu quê tôi yêu mãi bây giờ còn yêu
Yêu chim bay qua mang đến tin mừng thái hoà
Yêu anh yêu em yêu nước yêu trời gần xa
Và yêu mối tình nở hoa…ngàn năm … không hề phai nhoà.
(Nhạc Sĩ Trịnh Hưng)
THIÊN DI
Tâm hoà nguyên ý như
Sắc diện đắc sinh thư
Hào nhân tư cố lý
Hà tấc hựu trần dư
Phan Nam
TRĂNG
Trăng đêm biển lạnh mơ màng
Tưởng mình còn mộng lỡ đàng tương tư
Em đi thuyền dạt bến bờ
Ta trông khói lạnh sương mờ non cao!
Sở Lưu Hương
GIÓ CÁT
Tay trong tay níu chặc đi rồi
Thế thái nhân tình bỏ mặc thôi
Thân nhuốm bụi trần còn vướn mãi
Để buồn cho những kẻ đơn côi!
*
Những tình biển ái mông lung
Kéo hồn lữ khách u nùng nhớ thương
Qua cơn sóng gió chập chừng
Hư vô vạn nẻo còn vương vấn lòng!
*
Tỉnh đi trong giấc mặn nồng
Quen rồi ngoảnh mặt bỏ vòng lợi danh
Thôi rong gió cát rung cành
Trăm năm hệ đổ qua từng quanh hiu!
Phan Nam
GIÓ CÁT
Tay trong tay níu chặc đi thôi
Thế thái nhân tình bỏ mặc thôi
Thân nhuốm bụi trần còn vướn mãi
Để buồn cho những kẻ đơn côi!
*
Những tình biển ái mông lung
Kéo hồn lữ khách u nùng nhớ thương
Qua cơn sóng gió chập chừng
Hư vô vạn nẻo còn vương vấn lòng!
*
Tỉnh đi trong giấc mặn nồng
Quen rồi ngoảnh mặt bỏ vòng lợi danh
Thôi rong gió cát rung cành
Trăm năm hệ đổ qua từng quanh hiu!
Phan Nam
TỰ THÁN
Ngẫm đời thế sự bon chen đa
Tinh chuyện Âu Cơ mẫu hệ ca
Sương sớm sơn đầu mẹ nhuốm tóc
Gió trưa hải giác cha vờn mây
Mưa chiều nước lũ cùng nhau lội
Nắng mới trời Xuân ai nhớ ra?
Thôi nhé đừng va lòng tớ nữa
Bâng khuâng trần cảnh tạm phôi pha!
Phan Nam
Vancouver March.2015